TS. Trần Thị Lan Hương
Viện Nghiên cứu Châu Phi và Trung Đông

Trao quyền sở hữu đất đai cho mọi người dân là một trong những thách thức lớn nhất trong phát triển nông nghiệp ở các nước đang phát triển, cả ở châu Á, châu Phi, Trung và Nam Mỹ, Đông Âu. Tại châu Phi, có khoảng 70% dân số sống bằng nghề nông và nông nghiệp châu Phi gặp rất nhiều hạn chế trong phát triển, trong đó có vấn đề tiếp cận đất đai. Tuy nhiên, bên cạnh những nước thất bại trong chính sách đất đai (điển hình như Zimbabwe, Nam Phi), thì cũng có một số nước thành công trong việc chuyển đổi sở hữu đất đai, tái phân phối đất đai theo hướng phân bổ công bằng đất đai cho người dân, giải quyết việc làm nông thôn, điển hình như Ghana, Uganda, Kenya, Cote d’Ivoire, Tanzania, Mozambique. Mỗi nước thực hiện chính sách đất đai một cách khác nhau, nhưng đều hướng tới trao quyền sở hữu đất đai cho từng người dân, từ đó giúp nông nghiệp phát triển ổn định và xóa đói giảm nghèo hiệu quả. Việc nghiên cứu chính sách sở hữu đất đai ở một số nước châu Phi là rất cần thiết để rút ra bài học kinh nghiệm và khả năng áp dụng cho cải cách đất đai ở Việt Nam trong thời gian tới.
1. Thực trạng đất đai, phân bổ và sử dụng đất đai của châu Phi hiện nay
Bản đồ địa lý tự nhiên của châu Phi thể hiện khá rõ sự khắc nghiệt về
điều kiện tự nhiên cho phát triển nông nghiệp. Không giống như tất cả các châu
lục khác, châu Phi chịu tác động khá nặng nề của khí hậu xích đạo, với đặc
trưng chủ yếu là nóng và khô. Điểm cực Bắc của lục địa Phi là mũi Blăng (37020’B)
thuộc Tunisia, điểm cực Nam là mũi Kim (34052’N) thuộc Nam
Phi, điểm cực Tây là mũi Anmađi (17033’T) thuộc Senegal và điểm cực Đông là mũi Haphun (51023’Đ)
thuộc Somalia.
Châu Phi là châu lục rộng lớn thứ ba thế
giới, chiếm tới 20% diện tích đất đai trên thế giới, diện tích rộng khoảng 2.963.313.000 ha. 66% đất đai châu Phi được
thế giới phân loại là đất khô cằn hoặc bán khô cằn. Theo số liệu của FAO
(2001), khoảng 22% đất đai châu Phi là rừng bao phủ (650 triệu ha), 43% là sa
mạc rất khô cằn (1.274 triệu ha) và chỉ 21% đất đai châu Phi có thể gieo trồng
(630 triệu ha)1. Vào năm 1999, chỉ có khoảng 200 triệu ha đất có thể
gieo trồng được (chiếm 32% diện tích đất có thể gieo trồng được) được các nước
châu Phi sử dụng lâu dài để trồng trọt, còn lại là để hoang hóa2.
Theo số liệu của Alexandrato N và Bruinisma J (2012), thì năm 2010 châu Phi cận
Sahara chỉ sử dụng 183 triệu ha diện tích đất để trồng trọt, trong khi đó có
tới 452 triệu ha đất đai có thể gieo trồng bị để hoang hóa không canh tác3.
Đặc trưng chủ đạo của nông nghiệp và nông thôn châu Phi là sản xuất nông nghiệp
theo các hộ gia đình quy mô nhỏ, với quy
mô đất đai canh tác trung bình chỉ từ 2- 3ha/hộ gia đình. Chẳng hạn tại các
nước Kenya, Tanzania, Ethiopia,
Uganda,
diện tích đất canh tác nông nghiệp bình quân một hộ gia đình là 2,5 ha. Ở khu
vực Tây Phi, quy mô đất nông trại có lớn hơn các nước trên, nhưng số lượng nhân
khẩu trong mỗi gia đình cũng thường lớn hơn các nước Đông Phi, vì vậy diện tích đất nông nghiệp trên đầu người ở khu vực
này vẫn bị đánh giá là thấp. Dưới áp lực tăng trưởng dân số, các nước châu Phi
đã cố gắng mở rộng diện tích đất canh tác nông nghiệp. Trong giai đoạn
1990-2011, một số nước châu Phi điển hình đã đạt được những thành công nhất
định trong mở rộng diện tích đất canh tác nông nghiệp, cụ thể là Mali mở rộng
thêm được 228,8% đất nông nghiệp, Ghana mở rộng thêm 58,3%, Burkina Faso mở
rộng thêm 61,2%, Niger mở rộng thêm 53,3%. Tuy nhiên, đất đai có thể sử dụng
cho nông nghiệp châu Phi không những bị hạn chế bởi điều kiện tự nhiên khắc
nghiệt, mà còn tiếp tục để hoang hóa rất lớn. Diện tích đất canh tác nông
nghiệp năm 2011 chỉ chiếm khoảng 50% diện tích đất có thể gieo trồng ở các nước
như Burkina Faso, Ethiopia, Ghana, Uganda, thậm chí chỉ chiếm khoảng 23% ở
Liberia, 16% ở Mali, 10% ở Mozambique và 14% ở Zambia (bảng 1).
Bảng 1. Đất đai và các chỉ số tiếp cận đất đai của một số nước châu Phi
Nước |
Tổng diện tích đất nông nghiệp năm 2011 (ha) |
Diện tích đất nông nghiệp đã được đưa vào canh tác năm 2011 (ha) |
Thay đổi diện tích đất canh tác trong giai đoạn 1990-2011 (ha và %) |
Burkina Faso |
11.765.000 |
5.765.000 |
2.190.000 (61,2) |
Ethiopia |
35.683.000 |
15.683.000 |
5.143.000 (48,8) |
Ghana |
15.900.000 |
7.600.000 |
2.800.000 (58,3) |
Kenya |
27.450.000 |
6.150.000 |
680.000 (12,4) |
Liberia |
2.630.000 |
630.000 |
130.000 (26,0) |
Malawi |
5.580.000 |
3.730.000 |
1.352.000 (56,9) |
Mali |
41.621.000 |
6.981.000 |
4.858.000 (228,8) |
Mozambique |
49.400.000 |
5.400.000 |
1.720.000 (46,7) |
Niger |
43.782.000 |
15.000.000 |
5.220.000 (53,3) |
Nigeria |
76.200.000 |
39.200.000 |
7.126.000 (22,2) |
Rwanda |
1.920.000 |
1.470.000 |
285.000 (24,1) |
Sierra Leone |
3.435.000 |
1.235.000 |
614.000 (98,9) |
Nam Sudan |
28.533.000 |
2.760.000 |
- |
Tanzania |
37.300.000 |
13.300.000 |
3.300.000 (33,0) |
Uganda |
14.062.000 |
8.950.000 |
2.100.000 (30,7) |
Zambia |
23.435.000 |
3.435.000 |
524.000 (18,0) |
Nguồn:
FAOSTAT3 (http://faostat3.fao.org/home/index.htlm).
Lịch sử phát triển của châu Phi có những ảnh hưởng quan trọng đến vấn đề phân bổ, sử dụng và sở hữu đất đai ở châu lục này. Hầu hết các nước châu Phi đều phải chịu quá trình thực dân hóa của Anh, Pháp, Bỉ, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Đức, Hà Lan. Di sản của chủ nghĩa thực dân ở châu Phi là rất khác nhau giữa các khu vực, hình thành nên tính đa dạng về sử dụng và sở hữu đất đai. Ở một số nước châu Phi, chủ nghĩa thực dân dẫn đến sự chuyển nhượng đất đai ồ ạt từ tay nông dân bản địa sang tay các ông chủ thực dân, kéo theo tình trạng vô sản hóa và các cuộc đấu tranh kéo dài của người bản địa nhằm dành độc lập dân tộc. Ở một số nước khác, chủ nghĩa thực dân đã dẫn đến hình thành các vùng đất màu mỡ được khai thác để xuất khẩu, trong khi đó các vùng đất không màu mỡ rộng lớn khác của các nước này bị bỏ hoang hóa. Còn tại một số ít các nước châu Phi (như CH Dân chủ Congo, Cameroon), chủ nghĩa thực dân đã kéo theo những nhà tư bản nông nghiệp hiện đại châu Âu đến khai phá đất đai, hình thành nên một hệ thống canh tác nông nghiệp kết hợp cả phương thức hiện đại và truyền thống. Di sản của các chính sách đất đai thời thuộc địa đã hình thành nên hệ thống sở hữu đất đai rất đa dạng.